Thứ Tư, 2 tháng 3, 2011

[trans fic - Eunhae] Người ngoài hành tinh


Trong cái phỏng vấn SJ-M với Sina và CCTV Happy fan meeting vừa rồi, mình Hyukkie rất chi là seme, còn Hae thì chẳng thấy nam tính chi hết, nên lần này mình trans fic Eunhae nhé.


Lần này chơi 1 cái fic vô duyên trớt quớt và cực kì ngắn, nhưng không hiểu sao mình lại thích nó a, chắc do dễ dịch và dễ chém gió :))



Fic: Aliens (oneshot)
Author: learnfromwhite@sj-world
Pairing: Eunhae
Rating: PG-13
Category: pink 

TÔI CHÁN A…

Vẫn phải đang tiếp tục ở bệnh viện SM…

Mặc dù… là hưởng thụ…


Aliens


Cậu bé Donghae 7 tuổi ngước lên bầu trời, ngây ngốc ngắm nhìn vô số những ngôi sao. Một ngày đầy sao làm cho cậu bé hết sức kinh ngạc. Cậu bé như bị thôi miên bởi bầu trời ấy, cậu nghĩ tới những người ngoài hành tinh, và tự hỏi nếu như nó bước ra từ một trong những thứ sáng lấp lánh kia thì sao nhỉ.

Donghae blinked, and suddenly saw a man in front of him. The man knelt down, and Donghae looked down on, studying the man's face. The man was utterly beautiful. He had a red hair, and he was stark pale. The man had wonderful brown orbs, and he had a cute gummy smile.

Donghae chớp mắt, và đột nhiên thấy một chàng trai đang đứng trước mặt mình. Người ấy quỳ xuống, và Donghae cúi nhìn, chăm chú vào gương mặt anh ta. Người ấy quả thật rất đẹp. Anh ta có mái tóc đỏ, làm lộ rõ nước da nhợt nhạt. Anh có đôi mắt nâu rất đẹp, và một nụ cười hở lợi.

Donghae chớp mắt một lần nữa.

"Ahjusshi." Cậu gọi một cách đáng yêu. "Chú có phải là con trai không?"

Chàng trai cười khúc khích và nhéo nhẹ má Donghae. Anh lại nở nụ cười hở lợi dễ thương ấy, và khiến cho Donghae cảm thấy lòng lâng lâng nhẹ nhàng.

"Đúng vậy, Donghae."

Donghae chớp mắt. Sao người này biết tên của cậu?

"Ahjusshi. Chú là người ngoài hành tinh à?"

Chàng trai lại cười và đứng dậy, xoa đầu cậu bé.

"Có thể."

Donghae lại chớp mắt.

Chàng trai mỉm cười, rồi quay người bước đi, Donghae tóm lấy đầu gối anh ta, rồi ôm nó, khiến cho anh dừng lại. Anh quay lại. Donghae bĩu mỗi hờn dỗi. Anh ta mỉm cười, và quỳ xuống, đôi mắt nhìn Donghae.

"Một ngày nào đó, Donghae..." Anh nói. " Một ngày nào đó,  chúng ta sẽ gặp lại."


Và sau đó anh đi mất.



Kỉ niệm ấy luôn khắc sâu trong trí nhớ Donghae, được cậu nhớ mãi cho đến khi cậu đã vào trung học. Chàng trai là mối tình đầu tiên của cậu bé, và Donghae không bao giờ quên khoảnh khác chân thành ấy. Cậu giữ nó trong trái tim, và kiên nhẫn chờ đợi. Cậu biết anh ấy sẽ quay trở lại.

Một hôm, Donghae đang ở trường, nhìn chăm chú lên bầu trời. Cậu lờ đi những lời nói của giáo viên về học sinh mới. Cậu cong bận ngắm nhìn những đám mây, tự hỏi, tự suy nghĩ về nhiều thứ. Nhưng lúc sau, một giọng nói nào đó đã kéo cậu ra khỏi sự mơ màng.

Cậu quay đầu lại. Là giọng nói ấy. Của chàng trai ngày ấy. Cậu ngước nhìn người học sinh kia, và nhận ra người ấy cũng nhìn mình chằm chằm. Học sinh mới mỉm cười, khi Donghae chú ý đến anh.

"Xin chào. Tớ là Lee Hyukjae, nhưng các cậu có thể gọi tớ là EunHyuk." Anh ấy nói, đôi mắt vẫn không khỏi Donghae.

He stared at Donghae, and the latter stared back. It was as if he was talking to him.
Donghae could pry his eyes away from the newbie. There was only the two of them. And everything else disappeared.

Anh cứ chăm chú quan sát vào Donghae, và bắt được ánh mắt của cậu. Nó như thể anh đã từng gặp cậu. Donghae chăm chăm nhìn người mới. Tựa như lúc này đây chỉ có hai người họ. Còn mọi thứ khác đều biến mất.

Anh ấy vẫn vậy. Cậu nghĩ.

Cậu cảm thấy trái tim đập nhanh gấp mười lần khi nhận ra rằng Eunhyuk đang đi về phía cậu. Anh ấy chợt nở nụ cười hở lợi dễ thương với Donghae - và thịch, tiếng trái tim của cậu. Anh đi ngang qua Donghae, và để lại một tờ giấy nhỏ.

Donghae nhìn mảnh giấy trên cạnh bàn. Bàn tay run run khi cầm lấy nó.

OMO. Cậu bối rối. Wahhh...

Cậu bung mảnh giấy, và đọc được một lời nhắn.

Xin chào. Chúng ta đã gặp lại rồi.
Tớ có thế xin cậu...
...một cái hẹn được không?

Donghae cảm thấy lòng mình lâng lâng, và một cách nào đó, cậu không thể ngưng mỉm cười. Vâng. Họ đã gặp lại nhau.

End.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét